Kimmese
Cho Em Một Ngày (Remake)
[Chorus: Kimmese]
Cho em một ngày, một ngày thôi
Một ngày không khắc khoải chờ đợi
Một ngày không mưa rơi, mưa rơi buồn tủi
Một ngày không tê tái heo may
Cho em một ngày, một ngày thôi
[Verse 1: Đen]
Và ta đem cho em những nhành hoa
Hoa mọc dại hai bên con đường đất
Loài hoa vốn nó chẳng có tên riêng
Đẹp theo cái cách trở nên tầm thường nhất
Anh xỏ đôi giày có nhiều vết lấm lem
Rời căn phòng cũ đã chật hẹp và hôi
Anh đang trên đường để đến ghé thăm em
Trong một ngày chỉ có điều thật đẹp mà thôi
Và mình sẽ cho nhau một ngày
Ngày không trở thành một người khác
Rồi mình sẽ quấn chặt lấy nhau
Theo cái cách đầy lười nhác
Mình sẽ cùng trò chuyện thật vui
Là những câu chuyện không ủ ê
Cho nhau một ngày thật là khác
Một ngày ta sống không ngủ mê
[Bridge: Kimmese]
Là một ngày anh đến không trễ hẹn cùng em
Một nụ hôn say đắm sau những lời đầu tiên
Ngày mùa đông ấm áp trong vòng tay anh nồng nàn
Một ngày cho em, cho em một ngày dịu dàng
Là một ngày anh đến như ước nguyện của em
Một ngày mưa reo hát như tiếng cười của anh
Ngày mùa đông ấm áp trong vòng tay anh nồng nàn
Một ngày cho em, cho em một ngày dịu dàng
[Verse 2: Đen]
Anh sẽ ghé thăm em vào một ngày lạ lẫm
Ngày mà ta sống theo tiếng lòng gạ gẫm
Không có sầu đọng lại trên mi ngoan
Ta sẽ thôi bỏ nhà mà đi hoang
Ta sẽ có một ngày lòng không buồn bã
Trao môi hôn vội vàng nhưng mà không suồng sã
Ngày mà thế giới chỉ còn lại hai ta
Ôm nhau cho thật chặt kệ chuyện ngày mai xa
Đôi khi bên trong thân thể trông còn khỏe
Là con tim rối bời và đã không còn trẻ
Những dòng sông xiết khiến ta nhoài ra bơi
Và những người tình nhỏ bỏ ta ngoài xa khơi
Nên nếu có một ngày nào triền miên gió
Không vội không vàng mặt trời điềm nhiên ló
Những niềm nhung nhớ không rõ là do đâu
Thì hãy dành ngày đó để cho nhau
[Chorus: Kimmese]
Cho em một ngày, một ngày thôi
Một ngày không khắc khoải chờ đợi
Một ngày không mưa rơi, mưa rơi buồn tủi
Một ngày không tê tái heo may
Cho em một ngày, một ngày thôi
Một ngày không có đêm vời vợi
Một ngày đôi chân, đôi chân không mệt mỏi
Đường về không có lá thu rơi