Khi màn đêm rơi nhẹ rơi
Ánh trăng đó đang xé lòng ai?
Thành những vết thương buông lơi
Những vết thương, buông lơi
Trôi qua những niềm đau
Cuối cơn gió ai khiến em vội vã...
Nhìn thời gian, kìa
Bay nhanh qua như một giọng nói, quanh anh rất gần
Nhìn thời gian, kìa
Trao em đôi ba lời tình ca, lung linh vụn vỡ
Vì anh luôn khiến em phải mong
Khiến em phải mơ những giấc mơ, không tên
Những giấc mơ này là như một thói quen của anh
Thói quen của anh khi nhớ em
Khi nhớ em!
Em còn đang ngồi kia đợi anh
Tại sao anh không đến nơi ta cùng nhau bình yên?
Cho dù bao ngày tháng mình xa cách
Thì cơn mơ không là giấc mơ của riêng mình ai
Vì còn em
Nhìn thời gian, kìa
Bay nhanh qua như một giọng nói, quanh anh rất gần
Nhìn thời gian, kìa
Trao em đôi ba lời tình ca, lung linh vụn vỡ
Vì anh luôn khiến em phải mong
Khiến em phải mơ những giấc mơ, không tên
Những giấc mơ này là như một thói quen của anh
Thói quen của anh khi nhớ em
Khi nhớ em!
Lạnh lẽo như cơn gió đầu
Dù thời gian, có ngừng trôi
Ngồi kề bên nhau
Còn lời hát với tiếng nói anh vẫn nhớ!
Khiến anh phải
Khiến em phải
Khiến anh phải mơ, một giấc mơ
Khiến em phải mơ, một giấc mơ
Một giấc mơ
Một giấc mơ
Khiến anh phải
Khiến em phải
Khiến anh phải mơ, một giấc mơ
Khiến em phải mơ, một giấc mơ
Một giấc mơ
Một giấc mơ
Khiến anh phải
Khiến em phải
Khiến anh phải mơ...
(một giấc mơ)