Và nhiều lúc một mình nghĩ suy
Tôi hỏi tôi, lâu nay dại khờ thế
Từ khi biết thì thầm tiếng yêu
Nơi con tim này…
(Là khi nhớ nhung cứ vơi đầy)
Những ngày dài ngóng trông
Sao bóng ai như mây, thật xa xôi
Là khi biết từ nay bão giông
Vây quanh hồn tôi…
Ai mà không có lúc daị khờ vì yêu
Ai khi yêu đắm say..
Mà không ngốc nghếch nuôi bao mộng ước riêng mình
Ai mà không có lúc daị khờ vì yêu
Gã si tình nào không giống như
Những kẻ dại khờ
Rap1 . Nắng vàng, mây xanh
Em chọn cả thế giới hay là anh
Quà tặng cho em chẳng có mấy
Ngoài một trái tim nhỏ bé mong manh
Ngoài trời dù có đổ mưa
Nhưng lòng anh vẫn ngập nắng
Chiều nay về ai đón em chưa
Ai đi cùng em đoạn đường dài phẳng lặng
Đừng lo, vì đã có anh đây
Ngược gió ngược mây chạy đến với em chỉ cần em nắm đôi tay này
Tương tư về em đến hao gầy
Anh bỗng nhiên hay cười một mình
Rồi lại hay hát vu vơ
Em khiến cho anh Hay lo hay nghĩ
Cứ ngẩn ngơ ngày ngóng đêm mơ
Ôi bao mộng mơ
Ôi bao điều tôi muốn biết
Tôi là ai và em đặt tôi tại nơi nào ở trong trái tim?
Tôi như chồi cây
Em như là mây đem mưa
Em gieo vào tôi bao hi vọng
Tay trong tay từng ngày ta đón đưa
(Một nụ cười ấm áp)
Cũng có khi trầm ngâm
Vì bao tâm tư chẳng hồi âm
Cầm đàn ta hát
Khi lòng tan nát
Hỡi con tim này
Vì cớ sao khiến ta mãi
Ai mà không có lúc daị khờ vì yêu
Ai khi yêu đắm say..
Mà không ngốc nghếch nuôi bao mộng ước riêng mình
Ai mà không có lúc daị khờ vì yêu
Gã si tình nào không giống như
Những kẻ dại khờ
Rap2: Bỗng thấy ngày ngắn hơn đêm
Bỗng nhớ giọng nói êm êm
Bỗng thấy như cả thế giới giờ chẳng có ai được đẹp như em
Ồ, hoá ra là yêu đấy
Hoá ra là thương đấy
Một điều rõ như ban ngày sao ai cũng biết chỉ riêng mình em là không thấy
Trên đường chặt cây
Nhưng em lại làm anh đổ
Một lần lạc vào mắt em
Khó tìm đường ra hơn lạc đường phố cổ
Đừng gọi anh là kẻ dại khờ
Vì lỡ thích em rồi thì biết sao
Tâm trí tràn ngập là thương nhớ
Trong lòng đầy ắp là những xôn xao