Vương Anh Tú
Cự Tuyệt
Thật buồn khi chẳng thể thành đôi
Vì sau trước cũng vậy thôi
Hoàng hôn tắt thấy sao được lối
Em cứ bước cứ ngước nhìn thôi
Ngàn câu hỏi không thể cất lời
Sợ rằng quay đầu nước mắt lại rơi

Em ôm chặt anh, và không muốn cách xa
Anh đẩy em ra, "Chúng ta nên dừng lại em à
Em bên ai đi, và lo nghĩ tương lai
Giờ anh giữ em lại, chính anh là người sai

Bây giờ thà đau, đừng để về sau
Khi cả hai yêu quá, mới nhận thấy là
Tháng ngày về sau, ta chịu đựng nhau
Hiểu tình yêu chúng ta chẳng phải tất cả
Cần ai đó, để em có một tình yêu đẹp như giấc mơ
Ngày ấy em sẽ hạnh phúc hơn bây giờ

Em là người tốt, sau này mai mốt
Ắt gặp một người thương em hơn cả anh
Một người luôn nắm chặt tay, luôn có mặt ngay
Cuộc sống em khác xa như vậy"
Nếu dừng lại đây, em sẽ tìm cách
Để mình rời xa mãi, chẳng hề muốn quay lại
Dừng nhé anh, hãy rời bước, khi mưa tạnh
Em ôm chặt anh, và không muốn cách xa
Anh đẩy em ra, "Chúng ta nên dừng lại em à
Em bên ai đi, và lo nghĩ tương lai
Giờ anh giữ em lại, chính anh là người sai

Bây giờ thà đau, đừng để về sau
Khi cả hai yêu quá, mới nhận thấy là
Tháng ngày về sau, ta chịu đựng nhau
Hiểu tình yêu chúng ta chẳng phải tất cả
Cần ai đó, để em có một tình yêu đẹp như giấc mơ
Ngày ấy em sẽ hạnh phúc hơn bây giờ

Em là người tốt, sau này mai mốt
Ắt gặp một người thương em hơn cả anh
Một người luôn nắm chặt tay, luôn có mặt ngay
Cuộc sống em khác xa như vậy"
Nếu dừng lại đây, em sẽ tìm cách
Để mình rời xa mãi, chẳng hề muốn quay lại
Dừng nhé anh, hãy rời bước, khi mưa tạnh

Dừng nhé anh, hãy rời bước, khi mưa tạnh