Vương Anh Tú
Phản Bội Chính Mình
Nhiều ký ức tưởng rằng đã vỡ
Mà lòng hóa ra còn nhớ
Trái tim còn run lên là còn chưa quên
Một người như in vẫn đêm đêm gọi tên
Lòng dạ một người hôm nay vẫn cười
Nhưng mai thì lại say đắm ai rồi
Chẳng thể nào đành bên anh kém cạnh
Phải để tương lai với ai được thoải mái
Vậy cũng phải cuộc đời nay mai
Tình duyên khó mấy ai ở lại
Cũng do anh bất tài
Ông Trời ngược đãi
Hẹn thề cho qua cũng điêu ngoa rời xa
Vì thương em mà gạt bỏ hết
Tự trọng chẳng màng cái kết
Cứ đưa tay lên hỏi tim ơi
Liệu còn đau không
Tiều tụy đi khi trái tim
Phản bội chính mình
Tíc tóc tíc tóc
Anh hết thời hạn bên em rồi
Chuyện khó mấy
Cũng một mình trải qua thế này
Cuộc đời hiếm thấy
Trước mắt khổ mà vẫn nắm tay
Buồn lắm biết em
Bên cạnh một ai đắm say
Nhưng còn hơn em trách anh trắng tay
Lòng dạ một người hôm nay vẫn cười
Nhưng mai thì lại chọn lấy ai rồi
Chẳng thể nào đành bên anh kém cạnh
Phải để tương lai với ai được thoải mái
Vậy cũng phải cuộc đời nay mai
Tình duyên khó mấy ai ở lại
Cũng do anh bất tài
Ông Trời ngược đãi
Hẹn thề cho qua cũng điêu ngoa rời xa
Vì thương em mà gạt bỏ hết
Tự trọng chẳng màng cái kết
Cứ đưa tay lên hỏi tim ơi
Liệu còn đau không
Tiều tụy đi khi trái tim
Phản bội chính mình
Vậy cũng phải cuộc đời nay mai
Tình duyên khó mấy ai ở lại
Cũng do anh bất tài
Tin vào ngực trái
Hẹn thề cho qua cũng điêu ngoa rời xa
Vì thương em mà gạt bỏ hết
Tự trọng chẳng màng cái kết
Cứ đưa tay lên hỏi tim ơi
Liệu còn đau không
Tiều tụy đi khi trái tim
Phản bội chính mình
Tíc tóc tíc tóc tíc tóc
Tại sao tim vẫn phải thổn thức
Ngập đáy tâm can anh vậy