Hứa Kim Tuyền
Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân!
Gửi anh người yêu ở nơi xa chẳng gặp
Chẳng biết phải bao giờ anh mới ghé thăm
Cứ thế đêm ngày trôi
Thấp thoáng mấy năm rồi
Chắc anh giờ đây quen cuộc sống mới
Đợi anh mà xuân hạ thu đông cũng tàn
Lại thêm mùa xuân mùa xuân nữa đã sang
Ước muốn, được gặp nhau, chẳng biết đến bao giờ
Để em cứ mãi một mình trong bao giấc mơ
Chẳng sợ phải đợi anh thật lâu
Điều em lo nhất
Chẳng biết bao lâu bao lâu bao lâu sẽ kéo dài bao lâu
Giá như đây, chỉ là một giấc mộng
Thức dậy anh vẫn vòng tay ôm chặt
Chẳng có cách xa đâu
Chẳng sợ phải đợi anh thật lâu
Người em thương nhất
Chẳng biết bao lâu bao lâu bao lâu thật ra là bao lâu
Đến khi chờ đợi là thói quen
Dù thời gian đáng ghét
Cũng chẳng nghĩa lý gì, làm yêu chỉ thêm yêu
Chẳng sợ phải đợi anh thật lâu
Điều em lo nhất
Chẳng biết bao lâu bao lâu bao lâu sẽ kéo dài bao lâu
Giá như đây, chỉ là một giấc mộng
Thức dậy anh vẫn vòng tay ôm chặt
Chẳng có cách xa đâu
Chẳng sợ phải đợi anh thật lâu
Người em thương nhất
Chẳng biết bao lâu bao lâu bao lâu thật ra là bao lâu
Đến khi chờ đợi là thói quen
Dù thời gian đáng ghét
Cũng chẳng nghĩa lý gì, làm yêu chỉ thêm yêu
Và giá như anh ở đây để thấy em đã cố gắng bao nhiêu
Và phải cố trở nên mạnh mẽ nhiều lúc dù nước mắt cứ rơi
Chẳng sợ phải đợi anh thật lâu
Người em thương nhất
Chẳng biết bao lâu bao lâu bao lâu thật ra là bao lâu
Đến khi chờ đợi là thói quen
Dù thời gian đáng ghét
Cũng chẳng nghĩa lý gì, làm yêu chỉ thêm yêu
Đợi anh mà xuân hạ thu đông cũng tàn
Lại thêm mùa xuân mùa xuân nữa đã sang