Huỳnh Tú
Gửi Gió Trao Yêu Thương
Ngày xưa ở nơi làng quê
Chuyện một thằng bé chỉ biết nô đùa
Lớn lên lại đi làm xa quê nhà
Để rồi bỏ quên yêu thương
Từ ngôi nhà kia là trông là mong
Mẹ nó vẫn thế từng ngày
Nắng mưa bà vẫn ngồi đó âm thầm
Chờ người con nơi phương xa
Khi mà tôi nhận ra rằng
Thời gian qua đã quá vô tâm
Để gánh nặng đã tím bầm cả trên hai vai
Mẹ ơi con đã sai rồi
Vẫn biết giờ đây mẹ vẫn đang ngồi
Ngóng theo từng bướng chân đi
Và đau nhiều hơn khi con vấp ngã
Chỉ mong thời giang ngừng trôi
Để cho mẹ tôi không them già cỗi
Gió ơi hãy nói với mẹ ngàn lời yêu thương
Như tuổi thơ con còn thơ bé
Luôn có mẹ ở sau yêu thương và luôn che chở
Rồi chân cứ bước thênh thang trên mơ ước
Mênh mang và tóc mẹ vương từng sợi thương trong khe vỡ
Có ngày nắng gió bụi bay về trời
Có thời gian đó lấy cả thanh xuân mẹ tôi
Chiếc quạt nan theo năm tháng mẹ mang
Với câu hát tình tan nuôi con lớn theo lời du nhẹ trôi
Nhưng đời luôn muôn nghìn lối
Có cả kể truyện ngày buồn lê thê đến cuối ngõ
Có vạn tâm sự ngàn nỗi lo
Nhưng lại không có mẹ chờ trông con đi trên lối đó
Gửi gió theo hoàng hôn ngày chiều
Xua tan đi cơn nóng cho ngày oi này dịu
Những nếp nhăn ơi xin thôi ngưng chồng chéo
Để cho mẹ tôi được trẻ mãi
Những tháng ngày tôi lẽo đẽo, được bồng theo
Khi mà tôi nhận ra rằng
Thời gian qua đã quá vô tâm
Để gánh nặng đã tím bầm cả trên hai vai
Mẹ ơi con đã sai rồi
Vẫn biết giờ đây mẹ vẫn đang ngồi
Ngóng theo từng bướng chân đi
Và đau nhiều hơn khi con vấp ngã
Chỉ mong thời giang ngừng trôi
Để cho mẹ tôi không them già cỗi
Gió ơi hãy nói với mẹ ngàn lời yêu thương
Chỉ mong thời giang ngừng trôi
Để cho mẹ tôi không them già cỗi
Gió ơi hãy nói với mẹ ngàn lời yêu thương