Buổi sáng hôm nay, ly cafe anh sao đắng lạ thường
Sáng hôm nay, nơi lòng anh nghe như rối bời
Em khoẻ không? Anh vẫn vậy
Nhưng chỉ là nơi đây thương nhớ đầy
Những gì ta có mong manh như cánh hoa hồng dại ven phố
Anh sẽ đổi tất cả để giữ em ở lại thêm chút
Đừng đi, đừng đi
Ở lại dù một giây
Kỉ niệm đó anh giữ trong veo như màu mây, anh thấy
Là thấp thoáng đôi mắt đâu đó những buồn vui nơi ấy
Em giờ sao? Anh vẫn vậy
Em giờ sao?
Anh vẫn một mình với ly cafe mỗi sáng
Anh vẫn buồn vui như ngày em chưa từng đến
Anh vẫn thích những điều giản đơn như loài hoa dại
Trăm ngàn nhớ thương đổi vài phút đẹp cũng đáng
Hoa vốn mong manh nay buồn hiu hắt thương
Anh đã đánh rơi yên bình trong mắt em
Anh đã phải quên những gì anh nghĩ ta có
Em sẽ lại về cùng trời kia nắng lên
Về nơi mang cho em yên vui
Anh đâu muốn phải thấy nụ cười còn buồn
Ngày trôi qua nơi em miên man
Không em anh vẫn suy tư vậy thôi
Nói sao hết, khi buồn vui anh không giữ lại được
Không gì đâu, chỉ riêng anh biết anh đang dối lòng mình
Anh đã ngỡ, ta đâu có đắm say
Anh lại nhớ, quên đi sao cứ vậy
Dù bình yên đó sẽ phai tàn như cánh hoa hồng dại ven phố
Dù anh biết anh không thể giữ em ở lại thêm chút
Đừng đi, đừng đi
Ở lại dù một giây
Bình yên đó sẽ tan như cánh hoa hồng dại
Dù anh biết anh không thể giữ em ở lại
Đừng đi, đừng đi
Ở lại dù một giây
Những gì ta có mong manh như cánh hoa hồng dại ven phố
Anh sẽ đổi tất cả để giữ em ở lại thêm chút
Đừng đi, đừng đi
Ở lại dù một giây
Bình yên đó sao vỡ tan như cánh hoa hồng dại ven phố
Dù anh biết anh không thể giữ em ở lại thêm nữa
Đừng đi, đừng đi
Ở lại dù một giây
Ở lại dù một giây