Hoàng Dũng
Nói Lời Hiển Nhiên
Vừa đặt chân xuống chuyến xe
Thấy ngập ngừng một câu nói rất thân quen
Có nên tôi một lần nói ra
Lời hiển nhiên ấy chăng
Hay lại quay lưng bỏ đi mang theo tiếc nuối
Ngày tiễn con ra chuyến xe
Vẫn ngại ngần dù bóng dáng rất thân quen
Có nên lại một lần nói ra
Lời chưa từng dám thành lời
Cảm ơn ba vì những xù xì trong đáy lòng
Nếu như..
Chỉ còn lại một lời này để nói nữa thôi
Nếu như chỉ còn một lần gặp mặt là xa cách rồi
Đừng để cơ hội trôi qua rồi ta lại cứ tiếc nuối mãi vì mình đã
Có khi...
Bỏ lửng một lời tưởng là hiển nhiên thế thôi
Có khi tưởng rằng họ chẳng còn cần nghe vì quen rồi
Đừng tiếc chi lời nói từ trái tim
Ngưng đắn đo và hãy nói~ thật nhiều
Lời chân thành là khi chúng ta được nói
Cảm ơn những ngày đầu đời, cảm ơn mẹ, cảm ơn ba
Cảm ơn đã cho con nụ cười dù trái tim chai mòn sắt đá
Cảm ơn những ngày vất vả khiến cả gia đình ta phải bôn ba để bay thật xa rồi con mới hiểu rằng nơi tuyệt nhất chính là nhà
Cảm ơn vì đã cảm nhận, mở lòng lắng nghe và cảm thông để bên trong một lần lấp lánh những điều từng khó nói thành dòng
Thành công nhưng lại thất vọng khi không kịp nói một lời cảm ơn
Vậy tại sao khi còn có thể ta chẳng thốt ra điều thật giản đơn
Nói đi đừng chờ gì nữa
Nói đi đừng ngại gì nữa
Trái tim này cần được chữa (Nói thật nhiều) (Cảm ơn)
Biển vàng, nghe mênh mang trên đồng lúa mới
Bông lúa trĩu trong lòng tay
Như đựng đầy mưa gió nắng, như mang nặng giọt mồ hôi...
Của bao người nuôi lúa lớn lúa ơi của bao người, nuôi lúa lớn lúa ơi