Coldzy
HOODIE
Anniversary, chiếc áo định tặng làm quà
Em đã không có dịp được nhận
Là vì hôm đó anh chẳng kịp làm hòa, em vứt nó nằm sàn nhà
Rồi vội vàng chạy về, mà đáng ra
Mình chẳng việc gì phải đấu trí, đôi co
Tựa ngày đầu còn vô nghĩ vô lo
Giờ tiệc tùng làm nàng phải tô kĩ môi son
Mặc anh với dỗi hờn, bầu không khí cô đơn
Bao năm qua anh đâu thích viết về nhạc
Toàn ai thương, ai đau, ai đối ai tệ bạc
Tình yêu trao em như flow anh, nó chưa hề nhạt
Là bài ca cho em replay hay chiếc hoodie rẻ mạt?
Mà chẳng quan trọng, khỏi cần nói
Chỉ là vài câu hỏi làm ngực nhói
Giờ đành lẻ loi cùng đèn đường soi
Sao ta không như kết thúc phim mà mình thường coi?

Vùi mình trong đêm đen theo chân cơn mưa này
Nhìn kỷ niệm ùa về đâu bay nhanh như bao câu hứa ấy
Chẳng giọt nào dập tan cơn đau trong tim vẫn chứa đầy
Cạnh bên không còn hơi ấm, giữa mênh mông tự mình đưa tay
Trùm mũ hoodie lên đầu

God damn, bị mắc kẹt
Muộn phiền bày bừa, chật chội, tắc nghẹt
Dù ngoài đường là hàng vạn sắc đẹp
Thì mặc kệ, thà ở nhà nằm giường tắt đèn
Vì từng đã cố để hòa vào dòng người đó, ráng cười và chào
Vài lời tán gẫu chẳng thể nào làm nỗi nhớ ngừng cồn cào
Chán ghét sự ồn ào, no swipe right, no swipe left
Fuck that, tay lau mi sao che đi bộ mặt râu ria, mớ tóc tai lâu nay thờ ơ
Sau khi em quyết xách va li, bao đêm anh nhìn vô phương với ánh mắt bơ phờ
Chẳng còn người nằm sát, tường phòng dột nát
Người và nhà chẳng khác, cần được lột xác
Hình mình cùng vài tờ nháp đựng đầy sọt rác
Gạt tàn bên ly cacao nguội nhạt
Lạnh đông bao trùm, không ai khoác tay choàng vai
Khi đường ta tách ra làm hai
Dù men say hay bao nhiêu cô nàng muốn khiến anh quên đi em là ai
Dù show đông fan tới xem
Camera vây theo trên lối quen
Thì đường về vẫn sẽ bước cùng ngọn đèn
Con phố không cho anh buông lơi, xa rời em
Vùi mình trong đêm đen theo chân cơn mưa này
Nhìn kỷ niệm ùa về đâu bay nhanh như bao câu hứa ấy
Chẳng giọt nào dập tan cơn đau trong tim vẫn chứa đầy
Cạnh bên không còn hơi ấm, giữa mênh mông tự mình đưa tay
Trùm mũ hoodie lên đầu

Chẳng thể luôn băn khoăn vì gì người làm như thế
Chẳng thể ăn năn hay chuộc tội vì giờ mọi chuyện đã trễ
Đành đem cất chôn vật đã ấp ôm anh suốt bao hôm
Tự nhắc mai không còn

Vùi mình trong đêm đen theo chân cơn mưa này
Nhìn kỷ niệm ùa về đâu bay nhanh như bao câu hứa ấy
Chẳng giọt nào dập tan cơn đau trong tim vẫn chứa đầy
Cạnh bên không còn hơi ấm, giữa mênh mông tự mình đưa tay
Trùm mũ hoodie lên đầu