Huy Vạc
Ta Thương Người, Người Chẳng Thương Ta
Khi người quay đi, là cả thế giới
Chìm trong màn đêm, bình minh khuất xa rồi
Anh tự giam mình cô liêu
Bao nhiêu mộng ước tất cả do anh tự diễn
Như hoa cần có nắng, người cần yêu
Sao người nỡ vội đi, không nói li biệt
Không thể tin mình xa nhau
Vì nghĩ em luôn là người anh yêu một đời

Nếu lúc xưa, người không níu giữ tay anh thì
Chắc giờ anh chẳng đau, chẳng mang những u sầu
Yêu được, buông được
Dù cho em có khiến quá khứ quay lại

Ta thương người, người không thương ta
Sao ta cố chấp giữ lấy dẫu biết
Bao nhiêu đau thương làm tổn thương ai đang đợi ta
Giữa cuộc đời còn biết bao nhiêu lần
Ta sẽ gặp lại nhau nữa, xin ta đừng..
Đừng thêm tơ vương thôi buông tay đi mau quên, mai sau
Dẫu có bên ai thì đừng mang thêm những xót xa
Ký ức ngày mình có nhau, giờ còn mình ta