Huỳnh Văn
Cách Xa Nhau Rồi
Mới đây thôi hôm qua.. anh còn cạnh bên em mà
Hứa chẳng buông tay ra, cớ sao hôm nay xa lạ
Chắc do em ngu ngơ, yêu quá nên hóa dại khờ
Khóc cho những hy vọng đã trao giờ vỡ tan chẳng ngờ..

Sương khói giăng kín khắp lòng
Tim em giờ chẳng có gì ngoài khoảng trống
Mây trắng xa xôi, tựa như đôi mình vậy thôi
Đâu có có nhớ đến nhau
Xin giữ lại những chân tình em nung nấu
Lời biệt ly, vậy thôi nhé, đến lúc rồi...

Cách xa nhau rồi, từ nay chia hai lối
Góc quen hôm nào một mình em vẫn ngồi
Nhớ nhung một người...
Một người không nhung nhớ một người"
Người từng vai kề vai sát bên, môi cười...
Nếu như sau này gặp lại nhau anh có
Vẫy tay như lần đầu tiên anh đã từng?
Sẽ ôm em vào lòng anh như khi đó hay là...
Vội quay lưng, bẽ bàng số kiếp người dưng?

Vì thương không thể tự làm chủ mình
Tiếng lòng sao còn ai oán giữa chốn nhân gian hữu tình
Bởi thiên lý khó cãi
Một lòng một dạ cho ai
Để giờ cam chịu khổ ải
Nặng gánh tương tư chờ ai
Quay đi , bỏ lại chốn xưa đầy xơ xác
Dõi mắt bước chân biệt ly , sao tâm can còn ngơ ngác
Đành chúc người về nơi đó , sống 1 đời đầy an yên
Là lời cuối từ tận đáy lòng
Dẫu có sao cũng mãn nguyện
Đứt đoạn phận duyên