Huỳnh Văn
Yêu Người Vô Tâm
Từ ngày em quay gót ra đi
Bỏ đằng sau thề ước trước khi
Ngày rời xa mưa ướt trên mi
Nhưng mà thôi chẳng nghĩa lý gì
Lặng lẽ bước đến bên nhau
Rồi cũng khẽ bước đi không chào
Chẳng hiểu sao cứ mù quáng
Yêu không lý do nào
Yêu em luôn say đắm mặn mà
Tin em tin luôn tất cả mà
Giờ thì còn ai bên phố đông
La cà cùng nhau hát ca
Men khi say không giúp bớt sầu
Buồn và đau chẳng thể nào giấu
Chỉ thêm đậm sâu
Biết kiếm tìm đâu giây phút ban đầu
Anh có thể khiến trăm người đau nhói
Nhưng chỉ nhói đau vì em thôi
Màn đêm tối ôm trọn rắc rối
Cứ thế vây quanh anh mãi thôi
Yêu là hy sinh và đánh đổi
Khiến người ta dại khờ đến nỗi
Sóng cuốn đi rồi
Vẫn chẳng đành lòng thả trôi
Trót yêu một người vô tâm không yêu mình
Trái tim hay là sỏi đá
Cớ sao vô tình
Nén đau trong lòng câm nín
Giấu đi khi nhìn
Giờ bình minh khi thiếu em
Chỉ biết lặng thinh
Trót yêu một người vô tâm
Trái tim em vô tình
Chỉ yêu bản thân mình
Cứ xem anh vô hình
Chẳng một lần em nhìn
Vì anh trót yêu người vô tình
Đánh đổi bản thân mình
Chẳng yêu người yêu mình
Thế nên đành lặng thinh
Yêu em luôn say đắm mặn mà
Tin em tin luôn tất cả mà
Giờ thì còn ai bên phố đông
La cà cùng nhau hát ca
Men khi say không giúp bớt sầu
Buồn và đau chẳng thể nào giấu
Chỉ thêm đậm sâu
Biết kiếm tìm đâu giây phút ban đầu
Anh có thể khiến trăm người đau nhói
Nhưng chỉ nhói đau vì em thôi
Màn đêm tối ôm trọn rắc rối
Cứ thế vây quanh anh mãi thôi
Yêu là hy sinh và đánh đổi
Khiến người ta dại khờ đến nỗi
Sóng cuốn đi rồi
Vẫn chẳng đành lòng thả trôi
Trót yêu một người vô tâm không yêu mình
Trái tim hay là sỏi đá
Cớ sao vô tình
Nén đau trong lòng câm nín
Giấu đi khi nhìn
Giờ bình minh khi thiếu em
Chỉ biết lặng thinh
Trót yêu một người vô tâm
Trái tim em vô tình
Chỉ yêu bản thân mình
Cứ xem anh vô hình
Chẳng một lần em nhìn
Vì anh trót yêu người vô tình
Đánh đổi bản thân mình
Chẳng yêu người yêu mình
Thế nên đành lặng thinh