PHAOS
Tặng Một Món Quà
Lo cho người thân khi rời xa ngôi nhà
Bốn bức tường cao
Trên là sao, chỉ có mình ta thôi mà
Yêu thương là khi
Ta dành trao nhưng mà "không có phí"
Muốn em được no
Nhưng làm sao khi mà "không có phí"
Trong tim ta đang đau lên khi nghe tin
Ở nơi phương xa kia không yên vui
Mama đang lo vì cơm ăn
Cho em trai nên chưa an tâm ra đi
Hôm qua bên kia ai đeo khăn tang
Hôm nay nhà mình soạn đồ vali
Nếu như biết trước con đã ở lại
Để bây giờ đây không thể làm gì

Nước mắt rơi trên môi là vì
Đường Sài Gòn
Dây thì căng ở hai đường đi
Lòng cồn cào chẳng biết làm chi
2 giờ đêm vẫn còn nghe tâm can thầm thì
Ta đã mong ước gia đình khỏe mạnh
Nên xin đổi lại cả mái đầu xanh
Nguyện cầu thời gian
Xin người mang đến đây thần kì
Chỉ một lần này thôi
Trả lời tôi
Hãy để tôi được nghe
Âm thanh mẹ tôi còn đang gọi tên
Chỉ một lần này thôi
Hãy trả lời tôi
Nếu một mai này tôi phải đi..
Gia đình tôi
Còn luôn bình an thì lo âu gì
[ Chorus Anh Tú: ]
" Khoảnh khắc mẹ trìu mến
Ngoái đến nói với chúng con
Ngày đẹp là còn thấy
Chúng con nói con cười
Con trai nhiều điều khó
Thích cất giữ trong tim

Nhưng mẹ ơi !
Con yêu mẹ thật nhiều
Bao nhiêu lần cuộc sống
Sẽ tốt với chúng ta ?
Con mơ về hạnh phúc
Với những thứ xoa hoa
Nhưng món quà mình ước
Muốn lớn nhất hóa ra
Chính là ta được trở về một nhà.! "

Nó sợ cảm giác một mình
Nó sợ cảm giác lặng thinh
Và nó ước không bao giờ phải lớn
Nó sợ đối diện với bản thân mình
Nó sợ cảm giác một mình
Nó sợ cảm giác lặng thinh
Và nó ước không bao giờ phải lớn
Nó sợ
Không gian lặng ngắt như một tờ giấy
Đủ khiến hơi thở sắc như dao cạo
Đèn thì đã tắt hơn 1 giờ mấy
Sao mắt vẫn mở và đầu cứ chao đảo
Nhìn vào bên trong và nó thấy
Đối diện với bản thân thật là khó đấy
Vì nó biết chắc ở sâu trong lòng nó
Là những vết cắt đầy sự cao ngạo
Bần thần và cô đơn
Thật bất cần và vô ơn
Vẽ thật nhiều màu sắc
Tâm hồn chưa được tô sơn
Nhiều khi chỉ muốn làm một con sứa
Không tim và không não
Vô hình dưới đáy đại dương
Mặc cho mặt biển là giông bão

Và nó biết
Thất bại là những bài học đắng và đau
Cất lại cảm xúc đó là cách để ngăn những giọt nước mắt nó đã luôn luôn phải tự cố gắng mà lau
Ước gì nó đã có thể chia sẻ cho nỗi buồn lắng vào sâu
Nhưng tất cả nó có thể làm là trút tâm sự vào trang giấy và sau đó
Nó chợt nhận ra nó đang tự làm đau nó

Cô lập nó với người ta bằng những suy nghĩ cau có
Luôn tự hỏi những câu khó nó bỏ xó
Những lời khuyên nó phát điên vì tâm trí đang bị bí
Những dòng suy nghĩ đan xen chen chúc chật chội
Đang được tuôn ra xối xả theo những nét bút thật vội
Bỗng dưng những cảm xúc hối hả bất chợt kéo về nhập hội

Ai cũng có một vài tâm sự
Và ai cũng có một câu chuyện riêng
Ai cũng muốn được vài lời chia sẻ
Và ai cũng muốn một lời động viên
Khi càng lớn thì ta càng sợ
Đối diện với bản thân mình đầu tiên
Nhưng cuộc đời là chuỗi bi kịch
Vì nó là một quy luật tự nhiên
Có những thứ chẳng thể nhìn thấy
Cũng chẳng thể nghe
Nhưng hạnh phúc phải tự giành lấy
Chẳng phải để khoe
Khi càng lớn thì ta càng sợ đối diện
Với bản thân mình đầu tiên
Nhưng cuộc đời là chuỗi bi kịch
Vì nó là một qui luật tự nhiên

Wake it up, wake it up, waking it up Jade
Pick it up, pick it up, picking it up mate

Nhận ra cảm xúc mà ta được trao giờ đây là món quà
Make it up, make it up, make it up mate
Wake it up, wake it up, waking it up Jade
Pick it up, pick it up, picking it up mate