Khả Hiệp
Đừng Bận Tâm Về Anh
Số trời định duyên ngỡ ngàng
Khiến con người muốn thở than
Yêu nhau thật lâu rồi cũng vỡ tan..bẻ bàng
Những hy sinh mà anh trao
Em bảo không xứng đáng chút nào
Tình yêu sụp đỗ sau cơn mưa rào…

Khóc cho nhau một lần rồi đi
Nước mắt rơi lệ tuôn ướt mi
Có yêu nhau đậm sâu đến đâu
Cũng đến lúc nhạt màu

Nỗi nhớ em từng đêm hằn lên
Trong con tim thao thức đợi chờ
Một mình thân nam nhi bơ vơ
Giữa chốn đông người