Chu Thúy Quỳnh
Cha
Ngày xưa còn bé
Cha dìu những bước đi đầu đời
Ngày xưa còn bé
Cha thường kể những câu chuyện vui
Cả cuộc đời cha thầm hy sinh
Chẳng oán than một lời
Sương làm mái tóc cha phai màu
Cha ơi
Thời gian trôi mãi
Đâu một giây đứng yên khi nào
Nhìn cha thương lắm
Đôi bờ vai xác xơ gầy hao
Giờ con đã lớn trưởng thành hơn
Lòng khắc ghi bao điều
Cha già rồi đó
Những công chuyện để con lo
Nhiều khi con trách
Cớ sao cha vẫn thường la mắng con nhiều
Mà đâu hay biết cha ân cần
Vì con lo lắng bao điều
Đôi lúc khó khăn nhọc nhằn cha giấu
Cười trên môi để con yên lòng
Nhưng con thấu
Những đớn đau cha từng bật khóc
Sợ rồi mai đây
Cha không bên cạnh như lúc này
Dù cho đã lớn
Nhưng vẫn muốn bên cha như ngày bé thơ
Mỗi sáng thức dậy
Cha vẫn cầm chặt đôi tay
Được làm con của cha
Luôn là một niềm kiêu hãnh
Thời gian trôi mãi
Đâu một giây đứng yên khi nào
Nhìn cha thương lắm
Đôi bờ vai xác xơ gầy hao
Giờ con đã lớn trưởng thành hơn
Lòng khắc ghi bao điều
Cha già rồi đó
Những công chuyện để con lo
Nhiều khi con trách
Cớ sao cha vẫn thường la mắng con nhiều
Mà đâu hay biết cha ân cần
Vì con lo lắng bao điều
Đôi lúc khó khăn nhọc nhằn cha giấu
Cười trên môi để con yên lòng
Nhưng con thấu
Những đớn đau cha từng bật khóc
Sợ rồi mai đây
Cha không bên cạnh như lúc này
Dù con đã lớn
Nhưng vẫn muốn bên cha như ngày bé thơ
Mỗi sáng thức dậy
Cha vẫn cầm chặt đôi tay
Được làm con của cha
Luôn là một niềm kiêu hãnh
Nhiều khi con trách
Cớ sao cha vẫn thường la mắng con nhiều
Mà đâu hay biết cha ân cần
Vì con lo lắng bao điều
Đôi lúc khó khăn nhọc nhằn cha giấu
Cười trên môi để con yên lòng
Nhưng con thấu
Những đớn đau cha từng bật khóc
Sợ rồi mai đây
Cha không bên cạnh như lúc này
Dù con đã lớn
Nhưng vẫn muốn bên cha như ngày bé thơ
Mỗi sáng thức dậy
Cha vẫn cầm chặt đôi tay
Được làm con của cha
Luôn là một niềm kiêu hãnh
Cuộc đời con có cha
Mãi là món quà quý giá