Nha
Ký Ức Trốn Đi
Ta đến với nhau như những kẻ tuy tầm thường nhưng điên loạn
Chỉ ước ngày qua ngày và bên nhau đến niên vạn
Hai kẻ bình thường nhảy múa cùng chạy đua khi trời mưa
Cô ấy ngồi ôm chặt núp sau lưng để cùng đua
Có chiếc áo mưa ở dưới cốp, nhưng thôi em không cần
Nguyện làm hai kẻ bình thường khi chết cần chi thành thiên thần
Chạy nhanh lên anh ơi, món ngon sắp đóng cửa
Sắp chết đói đến nơi giờ này còn sợ trời mưa
Ký ức thường vô định chợt xuất hiện rồi trốn đi
Ký ức là đau buồn hay hạnh phúc cũng ướt mi
Ký ức là khoảng lặng ta xa nhau không từ biệt
Ký ức là lời nhạc theo năm tháng cho đến ngày anh chết đi
Anh nhớ nhưng chẳng thể ừ cứ cho là vô tâm
Có lúc anh muốn kể thôi cứ mặc ngoài xa xăm
Kỷ niệm hay ký ức thì cũng chỉ là giả tạo
Là bản thân anh từ bỏ mà lại tỏ ra mình thanh cao
Là bản thân anh từ bỏ vậy mà tỏ ra mình thanh cao

Cuộc sống của chúng ta lúc bắt đầu đã riêng biệt
Áp lực về tương lai đã có lúc anh suy kiệt
Bản thân ai cũng cần sự quan tâm và lo lắng
Không một ai chịu lùi bước kết quả này thật cay đắng
Em không màn quan tâm, anh không màn nghĩ tới
Em không còn qua thăm, chúng ta có thêm người mới
Em không màn quan tâm, anh không màn nghĩ tới
Em không còn qua thăm, ta có thêm người mới
Anh biết em xứng đáng được hạnh phúc hơn trăm lần
Anh không được tử tế nên chắc có lẽ em không cần
Những thứ anh mang lại, chỉ là nỗi bất an
Cảm giác được an toàn là thứ anh không ban tặng
Tình yêu là bản chất của cảm xúc khi đồng điệu
Nhưng khi không cùng nhịp thì lại gọi là hết yêu
Tình cảm như đùa giỡn nhưng cảm xúc là chân thật
Cố gắng giữ nhau lại thì cũng chẳng còn thân mật

Vậy hãy là em vẫn hồn nhiên ngày mà ta chưa từng tới
Hãy giữ tất cả những điều tuyệt nhất mà cuộc đời này em mong đợi
Anh đã ghé ngang qua một chút nhưng hoa kia không nở
Anh đã cố thử nhưng nhành hoa kia chẳng chờ
Bất giác nhận ra em ơi, chúng ta cách biệt phương trời
Anh không khóc nữa em ơi, chỉ là hạt bụi bên đời
Nổi buồn không cất thành tiếng chẳng biết sao cho vời
Hết khúc nhạc này nữa thôi vậy là mai ta xa rời ...