Bức Tường
Đêm
Ðêm
Ðêm
Vắng thưa người qua phố
Ðêm
Ðêm
(???)
Đây đó những lưng sương trần
Nặng gánh áo vai thân phận

Ðêm
Ðêm
Những con đường thưa vắng
Ðêm
Ðêm
Đôi ba bóng dáng (??)
Khóe mắt (??) đẫm sương
Thèm tiếng hát ru của mẹ

Ai còn biết mãi kiếp sống lang bạt
Những đêm thức trắng đôi mắt thâm quầng
Ðêm trôi sâu thẳm
Thôi đừng bước hỡi những bước chân trần
Hãy để gió mát cho giấc ngủ lành
Mơn man
Mơn man
Ai còn biết mãi kiếp sống lang bạt
Những đêm thức trắng đôi mắt thâm quầng
Ðêm trôi sâu thẳm
Thôi đừng bước hỡi những bước chân trần
Hãy để gió mát cho giấc ngủ lành
Miên man
Mơn man

Đêm
Ðêm
Nốt nhạc trầm mênh mang
Ðêm
Ðêm
Tiếng ru vẫn êm đềm
Để giấc mơ thôi nhọc nhằn
Nhận lấy cuộc sống êm đềm

Ai còn biết mãi kiếp sống lang bạt
Những đêm thức trắng đôi mắt thâm quầng
Ðêm trôi sâu thẳm
Thôi đừng bước hỡi những bước chân trần
Hãy để gió mát cho giấc ngủ lành
Mơn man
Mơn man

Ai còn biết mãi kiếp sống lang bạt
Những đêm thức trắng đôi mắt thâm quầng
Ðêm trôi sâu thẳm
Thôi đừng bước hỡi những bước chân trần
Hãy để gió mát cho giấc ngủ lành
Miên man
Mơn man