Hồ Ngọc Hà
Anh Bây Giờ Nhạt Quá
Vì sao anh, muốn ra đi
Giấc mơ cùng nhau bây giờ lại thế sao
Vì sao anh, không buồn bã
Khi thấy em đớn đau, than khóc đến khờ dại

Và em cứ thế, trói buộc con tim anh
Và anh cứ thế, muốn tình yêu qua nhanh
Anh gạt đi những mộng mơ, đến với thế giới
Của ánh đèn đầy lừa dối

Biết nợ duyên ngày xưa còn thương, anh còn ngóng chờ
Biết những ngọt ngào từ đâu vì đâu chẳng còn sắc màu
Anh bây giờ nhạt quá
Anh đâu thấu những cảm giác em tận sâu

Những hẹn ước cùng nhau dừng chân nơi miền đất lành
Ấp áp chuyện trò say sưa bên nhau trong từng nốt nhạc
Sao bây giờ xa quá
Muốn níu lấy dẫu trái tim anh nhạt nhòa

Một mình em, mắt lệ nhòe
Phía con đường kia sao là hình bóng anh
Một mình em, đêm buồn bã
Chẳng thể như hôm qua, ai bước đi vội vàng

Và em cứ thế, trói buộc con tim anh
Và anh cứ thế, muốn tình yêu qua nhanh
Anh gạt đi những mộng mơ đến với thế giới
Của ánh đèn, đầy lừa dối
Biết nợ duyên ngày xưa còn thương, anh còn ngóng chờ
Biết những ngọt ngào từ đâu vì đâu chẳng còn sắc màu
Anh bây giờ nhạt quá
Anh đâu thấu những cảm giác em tận sâu

Những hẹn ước cùng nhau dừng chân nơi miền đất lành
Ấp áp chuyện trò say sưa bên nhau trong từng nốt nhạc
Sao bây giờ xa quá
Muốn níu lấy dẫu trái tim anh nhạt nhòa

Biết nợ duyên ngày xưa còn thương, anh còn ngóng chờ
Biết những ngọt ngào từ đâu vì đâu chẳng còn sắc màu
Anh bây giờ nhạt quá
Anh đâu thấu những cảm giác em tận sâu

Những hẹn ước cùng nhau dừng chân nơi miền đất lành
Ấp áp chuyện trò say sưa bên nhau trong từng nốt nhạc
Sao bây giờ xa quá
Muốn níu lấy dẫu trái tim anh nhạt nhòa

Sao bây giờ xa quá
Muốn níu lấy dẫu trái tim anh nhạt nhòa