Hồ Ngọc Hà
Không Thể Đổi Thay
Em đã quá dại khờ đợi chờ giây phút anh biết mình sai
Em đã quá nhẫn nại tưởng tàn cuộc vui rồi anh sẽ về
Cứ trách bản thân hoài mềm yếu tin lời hứa viễn vong
Cô ấy được hạnh phúc, còn em có đáng không?

Em cố gắng thật nhiều để hiểu người muốn sao trong tình yêu
Em tha thứ thật nhiều chợt nhận ra riêng mình ôm xót xa
Chỉ muốn dừng lại, dừng lại thôi, em mệt mỏi quá
Đã có lúc nào, em tồn tại trong anh?

Là em cố chấp tin anh nhiều lần
Để giờ đây làm hai ta tổn thương
Nếu đã hết yêu cứ một lời đừng vờ như anh đang quan tâm
Anh tốt thế sao?

Giá những lúc bên nhau
Người đã biết cách gìn giữ trân trọng hơn thế
Kết thúc đi anh
Để em một mình xin hai chữ yên bình

Em vẫn quá dại khờ đợi chờ giây phút anh biết mình sai
Em vẫn quá nhẫn nại tưởng tàn cuộc vui rồi anh sẽ về
Cứ trách bản thân hoài mềm yếu tin lời hứa viễn vong
Cô ấy được hạnh phúc, còn em có đáng không?

Em không khóc làm gì, hay là anh muốn thấy em mềm yếu
Em không khóc làm gì, cạnh nhau chỉ thêm vô nghĩa thôi
Cứ quay mặt đi về nơi ấy anh hằng mong ước
Em quá nhu nhược, nay để mình em bước
Là em cố chấp tin anh nhiều lần
Để giờ đây làm hai ta tổn thương
Nếu đã hết yêu cứ một lời đừng vờ như anh đang quan tâm
Anh tốt thế sao?

Giá những lúc bên nhau
Người đã biết cách gìn giữ trân trọng hơn thế
Kết thúc đi anh
Để em một mình xin hai chữ yên bình

Là em cố chấp tin anh nhiều lần
Để giờ đây làm hai ta tổn thương
Nếu đã hết yêu cứ một lời đừng vờ như anh đang quan tâm
Anh tốt thế sao?

Giá những lúc bên nhau
Người đã biết cách gìn giữ trân trọng hơn thế
Kết thúc đi anh
Để em một mình xin hai chữ yên bình

Kết thúc đi anh
Để em một mình xin hai chữ yên bình