Marshmello
Pain of Mary
Ver 1:
Nụ cười của em khiến anh cảm nhận được sự khắc khổ
Em tin không ? Tình yêu của em là một sự thách đố
Anh không giá như hay tự trách móc mình
Thay vào đó anh cứ trãi nghiệm để xem bản thân mình dám bản lĩnh
Anh vẫn chưa tìm ra câu trả lời “cái tôi” trong anh quá lớn
Cả hai không tìm được một điểm chung nên xem tình cảm là thứ đùa giỡn
Thì ra vậy, nên trong vô vọng hoài cứ nghĩ suy
Đơn giản không yêu là bỏ mặc nhau rồi đường của ai thì người nấy đi
Anh từng xem em là người duy nhất
Bởi cách quan tâm em dành cho anh xuất phát từ yêu một cách chân thật
Đâu phải nghĩ ngợi đến chuyện ngày mai
Nhớ cả khi liều mình nói với em :” thôi cưới đi, rồi tính tiếp chuyện còn lại.”
Mình yêu làm gì để phí thời gian
Thôi thì cứ đi, nếu lỡ vấp ngã, anh vẫn bên em nên đừng ngừng ngại
Và rồi sai lầm lớn nhất là gì ? Có phải tin ở em quá nhiều !
Em chọn xa, anh chọn bỏ cuộc, vì yêu hóa điên anh chẳng muốn hiểu

Melody:
Và rồi cứ thế chuyện mình buông xuôi
Chẳng còn nghĩ đến đường dài xa xôi
Ta đã có những ngày bên nhau đến khi không chút tình cảm thật rồi
Em vẫn cứ thế vẫn càng yếu đuối
Tay trong tay sánh bước bên ai kia vội
Nhìn về quá khứ...
Chẳng còn tiếc nuối

Ver 2:
Tại sao nụ cười của em luôn mang sự khắc khổ ?
Ta yêu chẳng giống như nhau, sớm nở, tối tàn, đôi khi là biến cố
Em mong nhiều hơn là cả chuyện mình (cho nên)
“Anh ghét cảm giác khi nghĩ đến em đau nhói cả tim rồi tự giữ kín”
Anh không cho phép ai làm em đau, sao em không biết ?
Hứa với anh, em hứa những gì ? Sao em không làm hay em không biết ?
Cho đến hiện tại chuyện cũng đã qua, anh từng giả vờ rằng mình không đau
Em chọn xa, anh chọn bỏ cuộc, yêu em hóa điên anh chẳng muốn hiểu
Nên chắc đành phải dừng lại vậy, gói nhỏ kỷ niệm bằng chút đôi lời
Tình yêu đã cũ đừng tìm tới nó, chẳng cách nào khiến ta thay đổi
Vì vậy anh nghĩ niềm vui duy nhất bây giờ là không cần thiết chọn lựa
Thôi cứ lỡ cho đến khi nào không còn được sống một phút nào nữa
Em tin anh đi, chẳng phải lúc nào anh cũng mỉm cười có phải vậy không ?
Anh ghét nỗi buồn này bao lâu rồi ! anh sẽ tìm cách vứt ra khỏi lòng
Vì ta sinh ra vốn dĩ để mắc nợ nhau, mình hoàn thành trả
Niềm vui nỗi buồn là “vốn” ta có, khi đó ta học được cách vị tha

Melody:
Và rồi cứ thế chuyện mình buông xuôi
Chẳng còn nghĩ đến đường dài xa xôi
Ta đã có những ngày bên nhau đến khi không chút tình cảm thật rồi
Em vẫn cứ thế vẫn càng yếu đuối
Tay trong tay sánh bước bên ai kia vội
Nhìn về quá khứ...
Chẳng còn tiếc nuối