[Verse 1]
Có, có một đôi bạn thân thiết lắm
Người bạn trai rất dễ thương
Người bạn gái cũng đáng yêu
Đã bao năm chơi cùng
Mỗi sớm đôi bạn cùng đi tới lớp
Họ hồn nhiên bước kế nhau
Và nụ cười luôn khẽ trao
Khi vào trong lớp
Họ ngồi cạnh bên ở chung bàn hai
Người bạn trai thường hay chọc cô bé kia giận hờn lên
Những giờ chơi đến
Họ ngồi bên nhau dưới cây phượng vĩ
Cầm nhành hoa, họ mong sẽ mãi không xa
[Điệp Khúc]
Người bạn trai ước
Ước mong luôn được gần bên ấy
Để lòng bối rối những khi nhìn nhau
Người bạn gái ước
Hỡi hoa ơi đừng tàn phai nhé
Tình bạn sẽ mãi được bền lâu với bao hẹn ước tuổi mộng mơ
[Verse 2]
Bỗng chốc khi ve hè kêu râm ran
Một mùa thi sắp bước sang
Ngày rời xa sắp đến đây
Hoa cũng sắp rơi tàn
Những lúc đôi bạn ngồi kề bên nhau
Họ nhìn nhau chẳng nói chi
Lòng thầm câu chớ cách xa
Ai ngờ thời gian vô tình vội trôi vút đi tựa bay
Người bạn trai còn trong lòng bao dấu yêu chưa trao
Một nhành hoa rơi đã tàn phai nơi cuối sân hôm trước
Cầm nhành hoa người bạn gái khóc phôi pha
[Điệp Khúc]
Người bạn trai nói: "Tớ luôn mong được gần bên ấy"
Người bạn gái nói: "Tớ cũng vậy thôi"
Rồi họ chia xa, mỗi người một phương trời mỗi hướng
Nhưng lòng vẫn nhớ
Về ngày xưa lá rơi ngoài sân bao mộng mơ
Và nơi ấy trái tim họ đã... trao về nhau