Đức Phúc
Hết Thương Cạn Nhớ
Em à anh đã biết
Là tình yêu này chẳng cần thiết
Em cần nơi bình yên
Chứ không phải anh kế bên
Em đừng giữ lại anh
Khi trái tim vụn vỡ chưa lành
Điều ban nãy anh vừa thấy là gì đây?
Em đã vừa ghì hôn ai, cận kề bên tai tựa đầu lên vai
Thấy em đang đắm say chắc em chẳng hay đôi mình chưa chia tay
Đôi khi tình yêu sẽ hoá nhạt nhoà khi vô tình một trong hai
Cuốn lấy sai trái đến khi vỡ lỡ cả hai huỷ hoại tương lai
Chẳng cần một ai nữa, bất kể ai cũng dư thừa
Một mình đứng khóc giữa mưa, nén cơn đau vào từng hơi thở
Một người mình chẳng ngưng nhớ, nhưng lại quay bước giả vờ
Bảo rằng mình cũng như em hết thương cạn nhớ
Sự thật là chỉ mỗi em hết thương cạn nhớ
Vì lỡ thấy em với người ta
Sao mà lại dễ quên em mà
Với tất cả gì đã xảy ra
Chỉ là còn nhân duyên
Nên lòng vẫn quyến luyến
Mai chia cắt, muốn cũng chẳng thấy mặt
Em đã vừa ghì hôn ai, cận kề bên tai, tựa đầu lên vai
Thấy em đang đắm say chắc em chẳng hay đôi mình chưa chia tay
Đôi khi tình yêu sẽ hoá nhạt nhoà khi vô tình một trong hai
Cuốn lấy sai trái đến khi vỡ lỡ cả hai huỷ hoại tương lai
Chẳng cần một ai nữa, bất kể ai cũng dư thừa
Một mình đứng khóc giữa mưa, nén cơn đau vào từng hơi thở
Một người mình chẳng ngưng nhớ, nhưng lại quay bước giả vờ
Bảo rằng mình cũng như em hết thương cạn nhớ
Sự thật là chỉ mỗi em...
Chẳng cần một ai nữa, bất kể ai cũng dư thừa
Một mình đứng khóc giữa mưa, nén cơn đau vào từng hơi thở
Một người mình chẳng ngưng nhớ, nhưng lại quay bước giả vờ
Bảo rằng mình cũng như em hết thương cạn nhớ
Sự thật là chỉ mỗi em hết thương cạn nhớ
Sự thật là chỉ một người giữ một người buông