Lê Cát Trọng Lý
Chuyện Chẳng Kể Được Đâu
Khi mình vào ngày gặp nhau
Í i, câu chuyện chẳng kể được đâu
Í i, con đường vào thời mở ra
Í i, ta thầm thì về nơi đến
Í i ì í

Ta đi í-a trên những dặm trường sao mà hoang vu quá
Con sông cũng trôi đi trên ánh mặt trời, ta chờ sông lúc cạn
Ai vương vấn mê say trên ánh lửa bùng đang rực lên thiêu cháy
Trăm năm cũng như không cho những vội vàng không làm sao giữ được

Nào người ai oán xin ta đến ủi an
Người tìm ta muốn thắp lên một giấc yên
Nào người vui sướng đắm say trong thời gian
Người sợ ta đến cướp đi ánh bình minh

Nhiều người khe khẽ tránh xa ta mịt mù
Mà người đâu biết lúc ta kề sát bên
Vài người đang thức lắng nghe ta thầm thì
Vài người vô ý hát lên câu ngợi ca

Khi mình vào ngày gặp nhau
Í i, câu chuyện chẳng kể được đâu
Í i, con đường vào thời mở ra
Í i, ta thầm thì về nơi đến
Í i ì í