Lê Cát Trọng Lý
Cây Lặng Gió Ngừng
Trong khu vườn ươm mùa đông lạnh khô triền miên gió rét lá buồn thiu
Trong gương mặt soi vào nhau mộng mơ triền miên nắng chiếu vẫn ngủ say
Đừng đem ước muốn ngày xưa gán vào em như tranh vào khung
Giết mất hình dung trong ta về nhau ở ngay lúc bây giờ

Khi đi vào trong lặng im ở trong ngợi suy biến mất cái cùng nhau
Khi ôm thật lâu mà không chờ mong ngày sau biến mất cái sợ xa
Đừng đem ước muốn thúc vào nhau
Đừng yêu như chơi trò chơi có người thua

Cây muốn lặng, gió có ngừng
Um ka hun tăng ti kha padam sakho Hâmn tisha Pati etho raham
Un hendai ithe ustkhan shiva khute eru khaham ham ma la