Buông mái tóc ngang đôi vai theo gió
Em muốn khóc nhưng đâu ai ở đó
Mang ký ức chôn sâu một phương trời
Em vỡ nát bên kia đại dương..
Bao mất mát nơi tương lai dang dở
Liệu em có chắc cơn mưa kia sẽ xoá mờ..?
Khi ánh mắt em đang mộng mơ nhiều
Lạc chân nơi
And she cries..Từ khi màn đêm buông xuống đến sáng sớm ban mai
And she cries.. Em cứ đứng đó chơ vơ dẫu nắng mưa không màng
Đừng như thế
Đừng mang tuổi xanh em mãi theo giấc mơ nguội tàn
Rồi mình thì cứ đi tìm hoài
Càng làm từng nỗi đau trượt dài
Hãy cứ yêu thương khi ai còn trao em những cánh hoa
Đừng ôm lấy sương đêm nhạt nhoà mỗi đêm về lạnh vai em khóc oà
Giữ mãi trên đôi môi em hồng cười xinh như những đóa hoa
Vì em đáng nâng niu thương yêu trên khuôn mặt Việt Nam em rất hiền
Hát tiếp những tiếng ca còn mãi chôn sâu
Viết tiếp những giấc mơ còn chưa bắt đầu
Dần dâng những vết thương lòng sẽ quấn theo dòng sông xa
Gói hết những xót xa vụn vỡ trong tim
Sau cơn giông gió em sẽ là cánh chim
Let’s fly away, and fly away
And she flies..Từ khi hoàng hôn buông xuống đến sáng sớm ban mai
And she flies..Chắp cánh đến nơi xa dẫu nắng mưa không màng
Bình yên nhé!
Và mang tuổi xanh xa mãi những giấc mơ nguội tàn
Chờ một ngày nắng lên diệu kỳ
Một ngày cùng gió mây thần kỳ
Hãy cứ yêu thương khi ai còn trao em những cánh hoa
Đừng ôm lấy sương đêm nhạt nhoà mỗi đêm về lạnh vai em khóc oà
Giữ mãi trên đôi môi em hồng cười xinh như những đoá hoa
Vì em đáng nâng niu thương yêu trên khuôn mặt Việt Nam em rất hiền
Baby …