Vũ Cát Tường
Đông
Ngày dài mưa phùn, nắng gió tiêu điều
Quanh đây đâu đâu mây lặng bay
Ngoài trời khung cửa trắng xoá lối đi
Xa xa một nhánh cây tàn khô
Đôi tình nhân kia hãy hôn nhau đi
Tìm trong làn môi nồng ấy những mùa đông còn ấm
Mình còn mơ hồ, chẳng biết sáng đêm
Đến với những nỗi nhớ vấn vương
Ngày tình đã chết trong mùa đông dài
Qua đi cơn yêu đương nồng cháy
Ngày tình đã hết thôi thì bước đi
Giờ còn gì trong ngày giá buốt những vỡ nát
Khi yêu thương nay đã khô cằn
Xin đôi vai ai qua đây
Cho tim em thôi lạnh giá
No no no no no no
Oh, oh, oh, oh, oh, oh oh, oh
Ngày dài mưa phùn, nắng gió tiêu điều
Quanh đây đâu đâu mây lặng bay
Ngoài trời khung cửa trắng xoá lối đi
Xa xa một nhánh cây tàn khô
Đôi tình nhân kia hãy hôn nhau đi
Tìm trong làn môi nồng ấy những mùa đông còn ấm
Mình còn mơ hồ, chẳng biết sáng đêm
Đến với những nỗi nhớ vấn vương
Ngày tình đã chết trong mùa đông dài
Qua đi cơn yêu đương nồng cháy
Ngày tình đã hết thôi thì bước đi
Giờ còn gì trong ngày giá buốt những vỡ nát
Khi yêu thương nay đã khô cằn
Xin đôi vai ai qua đây
Cho tim em thôi lạnh giá
Ooh ngày tình đã chết
Ngày tình đã hết
Qua đi cơn đau triền miên trong mùa đông ấy
Khi, khi yêu thương nay đã khô cằn
Xin đôi vai ai qua đây
Cho tim em thôi lạnh giá