[Verse]
Thở vào đời một làn khói
Giữa bầu trời đông buồn tênh
Nhớ điên cuồng ánh nắng chói
Như nhớ con người em vào mùa xuân xanh
Con người anh nó rất lạnh
Nhưng lạnh nhất chính là ở trong tim
Tại sao tình ta lại không thành
Không kết thúc được đẹp như trong phim
Có quá nhiều các câu hỏi mà anh không thể nào trả lời được
Có quá nhiều các vấn đề liên tiếp đến mà không bao giờ báo trước
Có những lúc gặp vất vả
Nhìn mọi nơi chả có đến một ai
Người anh thương bây giờ đã đi mất
Để cho anh thấy lạnh đôi bờ vai
Những kỉ niệm ngày trước lần lượt kéo về như là gió mùa
Cứ tưởng hai ta sẽ bên nhau suốt đời hóa ra cũng chỉ là nói đùa
Buồn một chút anh buồn một chút để cái lạnh mùa đông làm quên nhanh
Sầu một chút anh sầu một chút xóa đi khoảng thời gian em bên cạnh
[Verse]
Anh chịu lạnh rất kém nhưng lại thích cơn gió đông phong
Anh cũng chịu đau là rất kém nhưng lại yêu người không trông mong
Từng cơn gió đông buốt giá nhưng con tim anh càng lạnh dần
Từng cơn đau hồi liên tục nhưng sức anh cũng chả mạnh dần
Mưa đông vẫn rơi trong lòng anh cũng không nồng ấm
Nếu như là em yêu thật lòng thì cơn gió đông cũng không lạnh
Con phố tấp nập nhưng cũng vì đông nên đã thưa dần
Anh từng xem em là mọi thứ nhưng chỉ tiếc là trong em chưa cần
Mình anh lê bước trên con đường vắng lặng người qua
Khi thấy em ở nơi quán quen anh cũng chỉ biết lặng cười nhạt nhòa
Sự lạnh giá trong vô tình cũng đã do khiến tim anh đau
Chính vì em là người con gái khiến anh luôn phải đau đầu